Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

NGÀY MẸ ĐI

Link cố địnhNGÀY MẸ ĐI
Ngày mẹ đi giữa mùa đông chín tám (1)
Mưa tháng mười hòa lẩn nước mắt con
Dòng nước mắt thương mẹ đã không còn
Hình bóng mẹ nay chỉ còn dĩ vãng
Ngày mẹ đi vắng cháu nội đích tôn(2)
Thầm mơ ước cháu về gặp mẹ
Không kịp nửa chừ mẹ đã đi xa
Để lại muôn vàn tình thương con cháu
Ngày mẹ đi một ngày giữa mùa đông
Khóc thương mẹ con cạn dòng nước mắt
Đưa mẹ đi chân bước thấp bước cao
Chuyến xe tang đưa mẹ mới hôm nào
Ngày mẹ đi con buâng khuâng thương nhớ
Bóng mẹ ngày nào vất vã vì con
Một thân một mình nuôi hai đứa con
Nhà thiếu ăn mẹ còng lưng gánh vác
Ngày mẹ đi cháu con buồn thương nhớ
Niêm di đà cầu Phật mẹ vãng sanh
Về bên cha hưởng cuộc sống yên lành
Bốn sáu năm trường,âm dương cách biệt
Ngày mẹ đi trời đổ mưa tầm tả
Nhớ mẹ hiền một nắng hai sương
Đường kiệt giữa mẹ đi về lam lũ(3)
Chân lấm tay bùn đầu nối,tay ôm(4)
Ngày mẹ đi con vừa tròn bốn chín(5)
Hơn bốn nghìn ngày mẹ vắng xa con
Dòng nước mắt khóc mẹ nay vẫn còn
Ngày giổ mẹ năm nay buồn nhớ mẹ

(1) Mẹ tôi mất năn 1998
(2)Lúc mẹ tôi mất không có cháu Tín

(3)Con đường kiệt giữa từ trong lang đi ra đồng vườn
(4)Mẹ tôi đi bòn lúa vào những mùa gặt
(5)Năm mẹ tôi mất tôi 49 tuổi


Ngyễn Văn Hiền viết ngày giổ mẹ 29/10 năm Tân Mão 2011



NHỚ MẸ NĂM XƯA
Chiều nay con mãi chờ mong
Nhìn ra cửa ngỏ ngóng trông sau đồng(1)
Trời chiều mưa lạnh gió đông
Mòn mắt chờ mẹ cỏi lòng tái tê
Mẹ ơi, con nhớ mẹ ghê
Sau ruồng ”đàng bạn”đi về sớm trưa(2)
Mưa lụt mẹ bước giữa mưa
Thân gầy cưc khổ sớm trưa nhọc nhằn
Ngày tháng mưa rét ngoài đồng
Mẹ đi,mẹ bước, mẹ còng khom lưng
Được mùa lúa chét mẹ mừng (3)
Tối về một nối con mừng mẹ ơi
Nuôi con năm tháng giữa đời
Cũng nhờ lúa chét, của trời ban cho
Hết mùa lúa chét mẹ lo
Mai đây hết gạo biết nhờ cậy đâu
Thân cò lặn lội gian truân
Nhớ người năm củ,Nghệ an Nghĩa Đàn
Vì nước Cha phải dấn thân
Một mình mẹ cũng nuôi con nên người
Cho con tung cánh với đời
Để Cha vững dạ,xứ người xa xôi
Ngày con mười sáu tuổi đời
Được tin Cha mất mắt con ứa trào
Một đời cực khổ gian lao
Đợi ngày đoàn tụ Cha vào với con
Giờ thì Cha đã không còn
Đi lui đi tới đứng ngồi không yên
Nén nhang khấn vái tổ tiên
Cha về đoàn tụ cữu tuyền. Mẹ,Cha
Hết rồi một chuyến đò qua
Âm dương cách biệt đường xa ngàn trùng
Con lớn định vợ gả chồng
Đã tròn trách nhiệm với Cha trên đời
Cháu nội,cháu ngoại đủ mười (4)
Sáu mươi năm lẽ là người của Cha
Với Cha trọn đạo tam tòng
Với mệ mẹ đã hết lòng dâu con(5)
Giờ thì sức kiệt thân mòn
Ba năm, một chổ chỉ còn nhờ dâu
Đủ cơm, đủ áo, đủ trầu
Mẹ ơi, đến bữa con hầu mẹ đây
Bỗng chuông điện thoại đầu ngày
Anh ơi, mẹ yếu vào ngay mẹ chờ
Ngẫn ngơ tôi đứng sững sờ
Về nhà thấy mẹ mong chờ đợi con
Nhà tôi tưởng mẹ nhớ con
Mẹ cười mẹ nói con răng lâu về
Con pha sâm mẹ dùng nghe
Uống xong mẹ bảo mẹ về với Cha
Chín mươi năm một đời hoa
Chồng đi từ thuở bốn ba tuổi đời
Hôm nay gần đất xa trời
Có con bên cạnh mẹ vơi nỗi buồn.
Ra đi mẹ mãi vấn vương
Thương con nhớ cháu đoạn trường ai hay
Đời mẹ bao nỗi đắng cay
Hôm nay trút bỏ từ nay thỏa lòng./.
Nguyễn văn Hiền” viết nhân ngày giổ Mẹ ngày 29/10/năm Tân Mảo 2011

(1) Đồng ruộng
(2)Lúc tôi tròn 8 tuổi *Con đường Bạn phía sau làng có bờ tre chắn sóng về mùa mưa lũ.
(3)Lúa chét là sau khi gặt xong vụ trái(Hè thu) lúa trổ lại người ta thường gọi là bòn lúa chét.
(4)Mẹ tôi đến lúc mất là cháu nội 5 đứa và cháu ngoại 5 đứa.
(5) Bà nội tôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét