LÀNG VĂN QUỸ QUÊ HƯƠNG TÔI
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẻ không lớn nổi thành người
Cảm nhận:
tôi đọc nội dung trang này thấy hay vì nó đã phản ảnh lịch sữ quê hương làng xóm họ hàng mà không phải ai cũng biết dù là nơi chôn rau cắt rốn của mình.Rất cám ơn tác giã và hy vọng ngày cang có nhiều hguwowif bổ sung làm cho nội dung phong phú&đầy đủ
Anh Xuân!sao mấy lâu không thấy liên lạc gì rứa mấy lần em điện thi\oại mà máy anh không liên lạc được,tết này anh có về thăm quê không,anh chị và các cháu vẫn khoẻ chứ?
anh da cai tien blog rat dep , noi dung da co nhieu tu lieu ve ngoi lang yeu quy cua minh , rat mong nhung nguoi con van quy don nhan va tham gia de trang web duoc den voi moi nguoi con cua van quy tren moi mien dat nuoc cung tham gia moi cong viec tuy theo kha nang de dong gop xay dung lang ngay moi dep hon , de lop tre di xa dung quen coi nguon cua minh .hy vong mot ngay nao do em cung tham gia de van quy ngay moy dep hon.
Cám ơn Thú đã có lời chia sẽ động viên.Anh viết về quê hương mình mong sự đón nhận của anh em mình ở xa quê mà hồi tưởng những gì chúng mình đã sống những tháng ngày cũa tuổi thơ ấu và những năm sau ngày đất nước hoà bình,bây chừ người ở người xa quê hương mà ai cũng có nổi niềm riêng để cãm nhận nơi chôn rau cắt rốn của mình,uống nước dòng quê mẹ Ô Lâu đã nuôi ta từ thuở chào đời,
Cám ơn Chủ bút đã có những hình ảnh và thông tin thêm về quê minh, để các thế hệ trẻ xa quê biết về quê hương hơn hơn.
Mong Chủ bút có thêm nhiều hình ảnh và thông tin hơn để đọc giã có thế chia sẽ.
Mong Chủ bút có thêm nhiều hình ảnh và thông tin hơn để đọc giã có thế chia sẽ.
Ngày tôi chân ướt chân ráo bước chân vô miền Nam học đến nay cũng ngót ngét 11 năm trời.
Tôi sinh ra bên bờ sông Hiền Lương, nơi chia cắt mãnh đất Quảng Trị "bé như lòng bàn tay" hơn 20 năm, mặc dù không biết dòng Ô Lâu xanh trong thế nhưng tôi vẫn cảm nhận được nỗi nhớ quê hương khi nhìn những hình ảnh chân quê mộc mạc ấy.
Cảm ơn những tấm lòng tri ân luôn ấp ủ những tình cảm sâu đậm với quê mình.
Tôi sinh ra bên bờ sông Hiền Lương, nơi chia cắt mãnh đất Quảng Trị "bé như lòng bàn tay" hơn 20 năm, mặc dù không biết dòng Ô Lâu xanh trong thế nhưng tôi vẫn cảm nhận được nỗi nhớ quê hương khi nhìn những hình ảnh chân quê mộc mạc ấy.
Cảm ơn những tấm lòng tri ân luôn ấp ủ những tình cảm sâu đậm với quê mình.
chao Cậu,con cung la 1 người con cua quê hương Văn Quỹ nên khi nhìn thấy những hình ảnh thân thương của quê mình con rất là nhớ, nhớ dòng sông Ô Lâu, nhớ tuổi thơ của con được sống ở nơi đây. Con rất vui khi blong nay. Kính chuc cậu luon suc khoe.
Quê huơng Văn Quỹ thật là tuyệt, hy vọng mọi người xa quê hãy nhớ ngôi làng thân thuơng này.Tôi rất nhớ !
Xa quê nhớ. Nhớ lắm!
Nhớ Đường Bạn, nhớ Đường Phe;
nhớ đường Cách Trửa, nhớ thê thảm lòng.
Mùa mưa nước ngập trắng đồng
rủ nhau bắt cá chành chòng trên ghe.
Nắng về mát rượi bờ tre
Dòng Ô Lâu sóng vỗ về đôi bên
Người quê chân chất dịu hiền
Cho con xin gửi nỗi niềm nhớ thương.
(Thoại, con O Miên)
Nhớ Đường Bạn, nhớ Đường Phe;
nhớ đường Cách Trửa, nhớ thê thảm lòng.
Mùa mưa nước ngập trắng đồng
rủ nhau bắt cá chành chòng trên ghe.
Nắng về mát rượi bờ tre
Dòng Ô Lâu sóng vỗ về đôi bên
Người quê chân chất dịu hiền
Cho con xin gửi nỗi niềm nhớ thương.
(Thoại, con O Miên)
Gởi chú Khản và O Miên,Đã lâu lắm rồi không gặp dạo nầy quê mình cũng đã khá lên nhiều,bộ mặt làng Quê đẹp lắm làm ruộng hồi nầy đã có máy móc,lúa thì gieo,phun thuốc dịêt cỏ nên bà con đở vất vã nhiều.xin chúc bà con ta ở trong đó làm ăn phát đạt và luôn nhớ về nơi chôn rau cắt rồn nhé.
*************************
Đường quê vắng bóng bạn bè
Đi xa lâu lắm chưa hề gặp nhau
Tóc nay bạc trắng cả đầu
Đứa thì còn sống đứa thì quy tiên
Về quê tìm lại nỗi niềm
Tuổi thơ gởi lại quê miềng đã lâu
Mời về ăn bát canh rau
Lên Chùa viếng Phật đi lâu chưa về
*************************
Đường quê vắng bóng bạn bè
Đi xa lâu lắm chưa hề gặp nhau
Tóc nay bạc trắng cả đầu
Đứa thì còn sống đứa thì quy tiên
Về quê tìm lại nỗi niềm
Tuổi thơ gởi lại quê miềng đã lâu
Mời về ăn bát canh rau
Lên Chùa viếng Phật đi lâu chưa về
8. Cảm nhận từ: kẹ0 đ@'n§ [Blogger] 09.04.11@12:30
Kính chú lời họa bài thơ cái rốn.
Sáu mươi năm nương náu thế gian nầy
Từ cái rốn.
Và cũng vì những cái rốn mai sau.
Tóc đã bạc màu,tấm thân gầy gộc.
Bởi lo toan từ chuyện ăn,chuyện học.
Rốn bé nên người , rốn lớn tàn phai.
Người là vậy,tôi xin hỏi ? hởi ai.
Đang sống hôm nay, không từ cái rốn.
Biết,để thương yêu những ngày vượt cạn.
Của mẹ hiền mang nặng tấm thân ta.
Cắt ruột, khô da trở thành cái rốn.
Và từ đó mẹ quay về một chốn.
Dành cả bầu trời cho con nhảy con bay.
Để cho ta có cuộc sống hôm nay.
*
* *
Ngày sau.
Mẹ mất rồi ,bóng mẹ mãi còn đây.
Láđỏ
Sáu mươi năm nương náu thế gian nầy
Từ cái rốn.
Và cũng vì những cái rốn mai sau.
Tóc đã bạc màu,tấm thân gầy gộc.
Bởi lo toan từ chuyện ăn,chuyện học.
Rốn bé nên người , rốn lớn tàn phai.
Người là vậy,tôi xin hỏi ? hởi ai.
Đang sống hôm nay, không từ cái rốn.
Biết,để thương yêu những ngày vượt cạn.
Của mẹ hiền mang nặng tấm thân ta.
Cắt ruột, khô da trở thành cái rốn.
Và từ đó mẹ quay về một chốn.
Dành cả bầu trời cho con nhảy con bay.
Để cho ta có cuộc sống hôm nay.
*
* *
Ngày sau.
Mẹ mất rồi ,bóng mẹ mãi còn đây.
Láđỏ
Rất tình cờ tôi vào Blogs của anh Hiền,đọc bài viết của anh và nhiều bài cảm nhận của một số anh em khác. Thật sự tôi thấy lòng mình vui vô cùng, vui vì như gặp lại người thân và vui vì như gặp lại tại quê nhà. Những hình ảnh( dù chưa nhiều) cũng đủ để gợi nhớ về một miền quê, nơi đó mình đã sinh ra, đã lớn lên với biết bao kỷ niệm..." Bởi như anh Đắc nói " Ai cũng có một quê hương;
Nơi chôn rau cắt rốn;
Từ thưở mới lọt lòng đỏ hỏn;
Ai cũng có một phần máu thịt để lại nơi đây;
Không nơi đâu sâu nặng hơn nơi nầy".
Và với Phúng " Tôi sẽ về thăm quê mẹ
Lưu luyến lòng vị ngọt quê hương
Dù có đi đâu bốn bể, mười phương
Vẫn da diết nhớ một vùng quê Quảng trị.
Chào anh Hiền và hẹn sẽ gặp anh nhiều trên Blogs của anh. ĐứcPhúng.
Nơi chôn rau cắt rốn;
Từ thưở mới lọt lòng đỏ hỏn;
Ai cũng có một phần máu thịt để lại nơi đây;
Không nơi đâu sâu nặng hơn nơi nầy".
Và với Phúng " Tôi sẽ về thăm quê mẹ
Lưu luyến lòng vị ngọt quê hương
Dù có đi đâu bốn bể, mười phương
Vẫn da diết nhớ một vùng quê Quảng trị.
Chào anh Hiền và hẹn sẽ gặp anh nhiều trên Blogs của anh. ĐứcPhúng.
Cháo anh Phúng răng dạo nầy ít về quê rứa?mình chưa chụp thêm một số ảnh ở ngoài làng nên chưa đưa lên được vì hai làng tuy hai mà một từ giòng máu của sáu họ được tách ra nên cùng chung huyết thống với nhau.
Mình viết vì cũng yêu quê hương nơi chôn nhau cắt rốn hơn nữa cũng biết chút ít về lịch sử của làng đưa lên mạng để anh em mình xem và tham gia góp ý để ngày được hoàn thiện hơn.Thân chào và xin chúc gia đình Phúng hạnh phúc thành đạt trong cuộc sống và luôn nhớ về Cái Rốn nhé!
Mình viết vì cũng yêu quê hương nơi chôn nhau cắt rốn hơn nữa cũng biết chút ít về lịch sử của làng đưa lên mạng để anh em mình xem và tham gia góp ý để ngày được hoàn thiện hơn.Thân chào và xin chúc gia đình Phúng hạnh phúc thành đạt trong cuộc sống và luôn nhớ về Cái Rốn nhé!
Văn quỷ ơi! nơi quê hương thứ hai
Nơi tôi về dọc đôi bờ Ô Lâu
Ôi hàng cây lũy tre nằm đó
Bóng tôi về một mình đơn lẽ
Anh nơi xa có hiểu nổi lòng tôi
Cú mỗi chiều lòng tôi lại se thắt
Nỗi cô đơn nơi xa lạ thôn quê
Ngày lại ngày tôi gắn bó nơi đây
Khi mọi thứ vẫn còn ư xa lạ quá
Nhưng nơi đây tôi lại phải bắt đầu.
Khi cuộc sống không có anh bên cạnh
Tôi tự mình tìm hiểu lấy nơi đây
Nào chùa, nào đình, nào nhà thờ
Những thứ mà quê hương tôi không có
Ngày lại ngày tôi hiểu thêm nhiều thứ
Ở nơi đây tình quê sao thắm thiết
Những nét đẹp không nơi nào dể có
Tôi sẽ sống và sống mãi nơi đây.
Tôi sẽ dạy con tôi biết yêu
Yêu quê hương Văn Quỷ làng tôi
Yêu dòng sông ngàn năm vẫn chảy
Yêu làng quê mẹ nó lại bắt đầu...
Nơi tôi về dọc đôi bờ Ô Lâu
Ôi hàng cây lũy tre nằm đó
Bóng tôi về một mình đơn lẽ
Anh nơi xa có hiểu nổi lòng tôi
Cú mỗi chiều lòng tôi lại se thắt
Nỗi cô đơn nơi xa lạ thôn quê
Ngày lại ngày tôi gắn bó nơi đây
Khi mọi thứ vẫn còn ư xa lạ quá
Nhưng nơi đây tôi lại phải bắt đầu.
Khi cuộc sống không có anh bên cạnh
Tôi tự mình tìm hiểu lấy nơi đây
Nào chùa, nào đình, nào nhà thờ
Những thứ mà quê hương tôi không có
Ngày lại ngày tôi hiểu thêm nhiều thứ
Ở nơi đây tình quê sao thắm thiết
Những nét đẹp không nơi nào dể có
Tôi sẽ sống và sống mãi nơi đây.
Tôi sẽ dạy con tôi biết yêu
Yêu quê hương Văn Quỷ làng tôi
Yêu dòng sông ngàn năm vẫn chảy
Yêu làng quê mẹ nó lại bắt đầu...
Chào chú! Lời đầu tiên con xin chúc chú sức khỏe mọi điều may mắn. Ngày con về làm dâu nơi đây là một ngày trời mưa tầm tả con thấy mọi thứ sao buồn thế. Ở nơi đây làng quê khác xa nơi con đã sinh ra nhưng khi con về làm dâu nơi đây chồng con lại không có bên cạnh. Nên mọi thứ đối với con rất xa lạ. Con muốn tìm hiểu nơi đây nên tình cờ con vào Blog của chú. Nhờ bài viết của chú mà con càng hiểu thêm về nơi đây.
Nếu có dịp mời chú ghé qua Blog của con.
Nếu có dịp mời chú ghé qua Blog của con.
Bolg của con là địa chỉ thế nào.mà con là ai thế,con về làm dâu nhà ai vậy? hiện nay con ở tỉnh nào được mấy cháu rồi.Quê hương là phải luôn nhớ để sau này mà nhắc các cháu con của con phải nhớ về quê cha đất tổ của mình để khi có điều kiện mà về thăm.
Lâu lâu vào thăm cái blog của làng Văn Quỹ - tuy không phải là nơi mình được sinh ra - nhưng sao mà thấy ấm lòng quá. Mặc dù chọn Bình Dương để sinh cơ lập nghiệp nhưng mình vẫn không quên được cái "xứ" Quảng của mình (lúc nóng thì nóng cháy cả ruột gan, lúc lạnh thì như cắt từng khúc ruột). Tuy với đồng lương ít ỏi và công việc bận đến chóng mặt nhưng năm nào mình cũng tranh thủ về quê 2 lần để ngắm nhìn cái miền quê "bom cày đạn xới" của mình. Có tiền thì mình đi máy bay, không có tiền thì đi xe đò, lăn lê bò lết trên xe 1 ngày 1 đêm rồi cũng về được nhà. Miễn là mình có lòng và có niềm tin hướng về quê hương thì cho dù là 1.200km chứ nhiều hơn nữa mình cũng đi được phải không bà con? Cảm ơn bà con Văn Quỹ đã "sinh" ra cái blog đầy ý nghĩa này. Chú ơi, lâu lâu cho H vô thăm ké blog của chú nhé.
Ngày nào cũng nghe Bảo Yến hát Quảng Trị yêu thương, nhớ nhà muốn cháy lòng.
Chúc cho quê hương Văn Quỹ và Quảng Trị mình ngày càng xanh tươi!
Ngày nào cũng nghe Bảo Yến hát Quảng Trị yêu thương, nhớ nhà muốn cháy lòng.
Chúc cho quê hương Văn Quỹ và Quảng Trị mình ngày càng xanh tươi!
14. Cảm nhận từ: chuavanquy [Blogger] 22.05.11@15:57
Côi rú xeng có con vượn hú
Đưới rào su cá mú tung tăng
Tui cùng là dân Văn Quỹ Hải Lăng
Nhớ quê xa ngái biết mần răng chừ hè?
Đưới rào su cá mú tung tăng
Tui cùng là dân Văn Quỹ Hải Lăng
Nhớ quê xa ngái biết mần răng chừ hè?
Trong trang blog của chú có bài thơ này hay quá mình cứ mở và dọc mải mà cứ nhớ thuở mình còn nhỏ học trường Mẩu Tâm có điêù là quá nảo nùng Văn ơi?Hiền đây Văn còn nhớ không rứa hè.Răng dạo này làm ăn thế nào được mâý cháu rôì?
Chúc Chú sức khõe và thăng tiến trong công việc. Hiện nay con đang nghiên cứu tại sao lại có cái tên làng văn quỹ, và cái gì hình thành nên nhân cách của con người làng văn quỹ, THEO CHIỀU HƯỚNG TÂM LINH.
Hướng đi như sau.
1.Từ ngữ:latin, hylap, hán việt
2.Khái niêm
3. Địa lý, khí hậu là những yếu tố hình thành nên nhân cách( personality) nghiên cứu này, nếu thành công sẻ được trình bày tại HOC VIEN THAN HOC DAMINH,trực thuộc học viện Giáo Hoàng ROMA.
Hướng đi như sau.
1.Từ ngữ:latin, hylap, hán việt
2.Khái niêm
3. Địa lý, khí hậu là những yếu tố hình thành nên nhân cách( personality) nghiên cứu này, nếu thành công sẻ được trình bày tại HOC VIEN THAN HOC DAMINH,trực thuộc học viện Giáo Hoàng ROMA.
Chào chú.Lâu lắm rồi H mới vô thăm blog của làng. Chúc chú và làng Văn luôn dồi dào sức khỏe, vạn sự bình an,
Dạo này H vẫn khoẻ luôn chứ? Chú thấy H răng mà kén chọn quá hơn 30 tuổi rồi mà không chịu lấy chồng đợi đến lúc nào mới có bạn đời để đưa về quê? H nháy vào hình anh quê hương mà xem tất cả các bài viết của chú./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét