Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

CHÙM THƠ NHÀ THƯ PHÁP LÊ ĐĂNG MÀNH

CHÙM THƠ NHÀ THƯ PHÁP LÊ ĐĂNG MÀNH

Link cố định 20/10/2011@17h12, 2124 lượt xem, viết bởi: 
HÈ SANG
Gió Lào tiễn nhánh xuân đi
Ve rền rĩ khúc biệt ly sân trường
Cổng cài bảng phấn vấn vương
Quyên nhặt cánh phượng khảm đường hè sang!
01/6/2011
LÊ ĐĂNG MÀNH
NGÀY MÙA
Sáng lên nghe giọt sương reo
bình minh tung nắng xuống reo rộn ràng
mùa đi về giữa rơm vàng
nghe mồ hôi đọng quanh làng mà thương
Hè Thu, 2011
MO NANG 
Nam lào quất rớt mo nang
Xâu dây chạc bạc tung tăng kéo về
Trưa hè bụi sặc đường quê
Nắng rang da đất bỏng tê chân trần
Đi học cột dép mo nang
Chân quơ xào xạc rộn vang xóm làng.
Những ngày rét buốt bão giông
Mưa chan mái rách bịt bưng cha dùng
Gọi lửa mạ tước mo nang
Dành nguyên tấm để cắt mần quạt mo
Bờm quê chẳng thiết trâu bò
Chỉ xin gói giữ câu hò mai sau
Ru em em théc cho lâu
Để quê môi thắm miếng trầu ca dao
Dẫu đời tan hợp bể dâu
Tre còn làng vẫn cứ giàu khói lam ./
Lamnguyethien đông chí








Tân mão
Kính tăng anh Ng Văn Hiền 
GIỌNG LÀNG!
Mỗi lần người ghé thăm quê
Chân trần khẽ chạm mà nghe giọng làng
Cúi đầu trước áng dân gian
Không bác học mà mênh mang ngôn từ
Muôn đời trăng nhuộm vàng thu
Mà còn “nghếch”* với lời ru quê mình.
Tre già an phận lặng thinh
Cho măng vịn nắng cựa mình xôn xao
Rơm vàng phụ rẫy bếp cao
Nằm chơi nắng lội lao xao ôi buồn
Dẫu vất vơ giữa vô thường
Một mai hóa kiếp lót đồng xanh quê
Lắng lòng đong đếm mà nghe
Cảo thơm quê giữ để che chở làng
Đời còn rộng giữa xênh xang
Thì còn cố quận vấn vương ngọt ngào
Đây nơi cắt rốn chôn nhau
Xin đừng nhuộm lưỡi mà đau giọng làng./
Mùa đông lamnguyethien
“Nghếch”:phương ngữ,oốc doộc.(rất rộng nghĩa)
“Rơm vàng….. bếp cao”:phương tiện nội trợ
Hiện nay là ga và điện
LÊ ĐĂNG MÀNH
MỪNG HỘI HOA
Hai lăm tháng chạp hội thi hoa
Bản sắc duy trì xuân đậm đà
Tỉa uốn chăm nom từ lũ quét
Ươm gieo bảo dưỡng mặc mưa sa
Mai đào thược dược bung phơi phới
Huệ thọ sanh sung lay mượt mà
Văn quy Đình tiền hương sắc ngát
Muôn đời tuổi thọ mãi thăng hoa/
Kính tặng hôi người cao tuổi
Thôn văn quy
DÀNG HƠI NẮNG
Vớt tia nắng hạ gói dành lại
chờ rét về hong áo mẹ phơi
Nam Lào theo nắng tàn phai
cho cơn bão gảy tan ngoài trùng khơi
Bão số 3, tháng tám, 2011
VỀ
thôi Ta giã phố tìm quê
thỏng tay buông bỏ nhiêu khê lụy phiền
thà về gối giấc cô miên
tiêu dao đùa giỡn cõi miền nguyên sơ
Văn Quỹ, 1980
VÔ TƯ
Mến tặng bè bạn tha hương
lũ lụt lại viếng quê tôi
Ô lâu lênh láng đất trời mênh mang
gió rúc tre hóp bàng hoàng
nước tuôn trâu khiếp oác oang lợn gà
cánh cò lạc giọng thiết tha
thinh không thảng tiếng xót xa gọi đàn
mẹ quê thắt quặn ruột gan
rơm trôi gạo ướt khó khăn đã đành
quê nhà phên liếp tềnh huyênh
lũ về ghé cứ xồng xềnh vô tư.
Tháng chín, 2011
HƯƠNG CHIỀU
Tiển Trần Tư Ngoan vào Nam.
Quê chiều anh ghé chơi nhà
bút đàm ngữ nghĩa hương trà thơm lây
một mình tìm lượm quắt quay
bóng tà huy đọng hương bay nghìn trùng
Văn Quỹ, tháng chín, 2011
TÌNH MUÔN THUỞ
kiếp trước có lẽ là quyến thuộc
nên đời này mới được gần nhau
cõi lòng dẫu ngậm nỗi đau
nhưng tình vẫn đượm nguyên màu trăng xưa
Mùa thu, 08 tháng chín, 2011
NƯƠNG TỰA
lũ đuổi sông chạy tả tơi
cá van chóng mặt rải bơi ngược dòng
long nhong kiến rớt trôi sông
vô tình rơm cõng tựa nương lên bờ
TỰ TÌNH
còn điếc đặc còn ngu ngơ
vẫn trườn bơi giữa bụi bờ quắt quay
cũng trần trụi cũng loay hoay
tìm thinh không lượm dấu hài thanh âm
NHỚ ANH !
Tưởng nhớ Anh Kiều Tiến
Nhà nghiên cứu thư pháp
Anh yêu từng con chữ
Săn phượng múa rồng bay
Từ miền nam xa ngái
Trăng gió cuốn về đây.
Tấm lòng anh rộng mở
Hòa với Huế nên thơ
Hoa đơm miền thư họa
Lung linh hồn nguyên sơ.
Festival năm ngoái,..*
Cùng vấn chữ đổi trao
Bút vung mực vô ngại
Bây giờ thành chiêm bao!
Đến đi chuyện vô thường
Tung hê giữa tang thương
Nhớ Anh tờ nghiên bút
Mãi tuôn giọt vấn vương !
(Anh giã từ cuộc chơi 25/11/2007)
Lê đăng Mành “Muộn màng"
*festival Huế 2006
MƠ !
Thèm cầm miếng nắng qua đây
Mà hong da đất cho cây nứt chồi
Vén mây thắp sáng đèn trời
Hâm cơn lũ cuối để phơi hương chiều./.
Lũ mùa đông ô lâu

RÉT!
Rét chà tê tái ruột gan
Thâu canh đom đóm nằm van ướt đèn
lúa gieo mầm núp không lên
Trâu còn khiếp lũ chừ rên lạnh lùng
Đông chí lamnguyethien.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét