Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

THƠ TRẦN TƯ NGOAN

NHÀ ĐẸP
trần tư ngoan

MỘT CHIỀU TRÔNG QUÊ
********************************************
Một chiều nương bóng quê 
Một lần ta đứng nghe
thời gian bước qua hiên nhà
tìm nhặt ánh dương la đà
Lặng lẽ rời xa
Một ngày nơi dấu yêu
Ngàn ngày xưa lấm rêu
giờ vỗ sóng trong tâm hồn
người viễn xứ vui tương phùng
Rộn rã hoài mong
Ta về tìm thăm thời ấu thơ
ký ức về theo ngợp gió lùa
Tuổi hoa quá giang con thuyền giấy
sông cuốn chìm trôi đã mịt mờ
Chim về nhìn mây hồng lướt bay
xao xuyến cùng ta khoảnh khắc này
Làng thôn nấu cơm tung làn khói
lam bóng chiều đang đưa võng ngày
Một chiều trong cố hương
Một đời ta vấn vương
hồn quê chứa chan con đường
nằm quạnh dưới khóm tre làng
Nặng trĩu thời gian
Một chiều như giấc mơ
Mộng đời xanh với thơ
Lòng ta ngất ngây đâu ngờ
tình quê thắm hơn bao giờ
Ngàn thưở không nhòa .
  
              Ngãi giao, tháng Chín, 2012

lại hai bài THƠ


   NGƯỜI BÁN VÉ SỐ DẠO
Nắng trưa phả trắng dốc dài
Mồ hôi đẫm áo đạp hoài chưa qua
Lốp xe mòn nhẵn tới da
Sợi xích già cổi kêu la từng vòng
- Vé đây ai có mua không
Số to số nhỏ chiều mong thần tài
Số giàu là của riêng ai
Còn tôi số hẩm bán hoài vẫn nguyên
Phố phường sầm uất như nêm
Người xe nhộn nhịp cưỡi lên mộng đời
Ngày qua tháng lại như thoi
Vô vạn lần mời chỉ mấy lần mua
Đồng lời đi nếm cay chua
Bốn giờ đài xổ mà chưa quay về
Số ơi ! xin hãy lắng nghe
Lời người bán vé đạp xe mòn đường .
             THÁNG SÁU
Tháng sáu, vết bỏng thời gian
Nắng cầm cây lửa mà phang xuống đầu
Mùa hè hớt hãi đi mau
Chùm hoa phượng đỏ bạc màu trước Thu
Tháng Sáu mưa cũng hình như
Gom vài hạt nước chần chừ tay buông
Đồng khô vắng bóng chim muông
Người kêu bức sốt in tuồng muối rang
Mây bay khi dọc khi ngang
Chiều không gió thổi lại càng dài ra
Đâu đây sót lại tiếng gà
Gáy bừa như để ngân nga câu hò
- Người ơi tháng Sáu đói no
Cũng nên dành dụm còn lo tháng Mười
Tháng Giêng hoa nở môi người
Tháng Sáu chịu đấm ăn xôi qua cầu

Ngãi giao, tháng bảy 201
          TÔI và TÔI
Tâm tư lạc xuống vực sâu
Dấu hài in lại niềm đau bước đời
Tôi ngồi lặng lẽ nhìn tôi
Cái tôi hiu hắt lạc loài trần gian
Hồn du theo chiếc lá vàng
Bỏ quên tóc bạc hoang mang trên đầu
Xòe đôi tay vớt bể dâu
Cái tôi hoang mạc gục đầu vào tôi
Vần thơ đứt gãy làm đôi
Nửa thành phế tích nửa rơi dặm ngàn
Bóng ma thổi gió thời gian
Tôi và tôi thấy
                        cùng tan một lần./.
             QUÁN VẮNG
Quán phơi tóc rối nhện giăng
Gió luồn song cửa lặng thầm ru nôi
Ru ngày trên ngõ mồ côi
Mây che áo bạc nắng rơi giọt sầu
Cà-phê lỗi nhịp chảy mau
Ghế bàn chơ chỏng cúi đầu ngủ mơ
Còn ta ngồi với bài thơ
Uống nhầm giọt đắng thẩn thờ vần gieo
Thời gian lay bóng ai xiêu
Lạc vào đáy cốc nghe chiều trong trưa
Chợ người nhộn nhịp ngoài kia
Chợ đời xây quán ngồi chia màu đời
Ngãi Giao, 7/2012

         BÀI TANGO HOA BƯỚM

1   Bài tango anh dành cho em đã lâu
Đời chông chênh anh buồn làm rơi mấy-  câu
Bài tango cho người nương theo đôi cánh
Qua thế gian mặc nắng mưa quen dãi dầu

Bài tango anh dành cho em rất thơ
Nhạc uyên ương ru hồn ta xanh ước mơ
Hồn liêu trai ươm tình ca dao hoa bướm
Hoa bướm trao vòng tay ai đó mong chờ

***
Hỡi em yêu anh dìu em tung tăng bước
Khúc đam mê cháy nồng ấm giữa hồn nhau
Em cho anh ngọt ngào cùng nhiều cay đắng
Yêu mến em ngày nao anh lấm u sầu

Trong mắt sâu cung đàn phiêu du lả lướt
Gót sen quay con tim vui hát tưng bừng
Hồn lên khơi nơi này lượn cùng thế giới
Ôi đóa hồng tươi vào đôi cánh môi rung
            ***
2-    Bài tango không nhòa câu ca phấn hương
Còn trinh nguyên bên đời dập dìu gió sương
Vòng tay đan mơ màng thêu hoa với bướm
Như biển xanh vờn gió nâng niu cánh buồm

Bài tango ơi người anh yêu có hay
Mộng lên trăng soi ngời màn đêm đắm say
Vờn trong mây mây ngàn năm trôi lướt thướt
Hoa bướm reo gọi khúc tango tháng ngày.

Ngãi Giao, 3 tháng Chín 2012

          NGẪU CẢM THƠ

Trần thân muôn dặm gió sương

Để rồi hái nụ hoa buồn làm thơ

Lời chen lá rụng thềm trưa

Tình pha sóng vỗ bên bờ tịch liêu

Đời lem nắng sớm mưa chiều

Lòng nham nhở vết tình yêu bẽ bàng

Thơ không nức nở than van

Gởi nhờ cánh bướm bay vàng mùa thu.
 (Ngãi giao ,tháng 9 .2012)


LÃNG TỬ VÀ NỤ TÌNH HỒNG

Ta đi qua mấy mùa tha phương
Ta len qua bến đời tơ vương
Thuyền ta bồng bềnh cùng hoa nắng
Có những chiều thu sương khói buồn

          Ta đi xa mối tình sau lưng
          Đi theo cơn gió vờn bâng khuâng
          Rồi mai lênh đênh nơi trùng sóng
          Lặng nhớ ngày đơm thắm hoa hồng

          Hỡi em nụ hồng anh đã trao
          Là anh còn đó với trăng sao
          Lung linh mơ màng soi mắt biếc
          In bóng thiên đường lên chiêm bao

          Ta đi vương vấn ngày trao hoa
          Yêu ai ôm mối tình phôi pha
          Người quên đem hoa cài lên tóc
          Hoa đành tàn úa dưới phong ba

          Ta đi khúc hát nào đi theo
          Sơn khê vui với niềm cô liêu
          Thuyền trôi dưới mây trời lữ thứ
          Nhìn hoa trong nắng mà lòng yêu.
            (Ngãi giao, tháng 9 , 2012)


BÀ LÃO HÀNH KHẤT

Tuổi bà chừng ngoại bảy mươi

Lưng còng trĩu nặng gánh đời hàn vi
Miếng cơm kéo bước chân đi
Cái gì run rẩy , cái gì chênh vênh
Không nhà ; dù túp lều tranh
Góc thềm hàng xóm lót nằm qua đêm
Nắng mưa ngày tháng chồng lên
Nửa khô thân phận , nửa mềm tâm can
Đường trưa in bóng võ vàng
Bàn tay ngửa hứng thế gian từng đồng
Chết rồi những ước cùng mong
Chỉ còn hè phố chia phần bà đi 
.
(Ngãi giao , tháng 9 2012)
Trân Tư Ngoan 


TRƯỜNG TIỂU HỌC LÀNG VĂN QUỸ


TỪ PHÍA LÀNG TRẠCH  PHỔ NHÌN SANG ĐÌNH LÀNG VĂN QUỸ


PHOTO NGUYỄN VĂN HIỀN








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét