Văn Quỹ làng tôi
(Thương mến tặng Nguyễn bá Văn và những
người con yêu của ngôi làng Văn Quỹ.- Hải Lăng- Quảng Trị.)
Ai về Văn Quỹ làng tôi
Đi bên ruộng lúa bồi hồi lòng nghe
Đất lành vun đắp hồn quê
Bao nhiêu đời đã tràn trề niềm thương
Ai về Văn Quỹ nhặt hương
Hoa cau hoa bưởi dọc đường hoa xoan
Nghề nông cày cấy muôn vàn
Mùa mưa mùa nắng trồng sang mùa đời
Mây bay ngắm mái đình phơi
Mấy trăm năm đứng ngậm lời tiền nhân
Rộn ràng chợ họp ven sông
Giòng Ô Lâu chảy đục trong sa đà
Êm đềm bến Cộ cây Da
Đò đi chở mối tình xa chất đầy
Gió vờn tà áo em lay
Duyên hong chiếc nón đan dày ý thơ
Ai về Văn Quỹ ngẩn ngơ
Sáo diều réo rắt vọng đưa thanh bình
Ngôi trường nô nức học sinh
Con chuồn tìm dấu người thân thuở nào
Giáo đường nóc vút lên cao
Chuông chùa ngân tiếng gọi chào tà dương
Tôi về đong đếm tơ vương
Dấu hài thao thức trên đường thời gian
Bao ngày nhung nhớ miên man
Làng xưa trong giấc mơ màng vờn quanh
Tôi về dưới bóng tre xanh
Tình quê trổ lá sum cành mừng vui
Văn Quỹ ơi ! Văn Quỹ ơi !.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét