TÁC GIẢ BÀI THƠ "CÁI RỐN" ĐÃ RA ĐI
Ai cũng có một lần sinh ra
Từ giọt máu của cha
Từ quặn đau của Mẹ
Cái rốn sinh ra âm thầm lặng lẽ
Dấu ấn một đời lòng mẹ cắt ra
Triệu triệu người trong cuộc sống chúng ta
Có những người không tật bẩm sinh
Họ có thể mang một thân thể dị hình!
Họ đã thiếu cái mà họ không thể thiếu
Cái rốn
Cái rốn vốn lớn lên âm thầm lăng lẽ
Dấu ấn một đời lòng mẹ cắt ra
Chín tháng mười ngày lòng mẹ nối rốn con
Miếng dỡ miếng ngon mẹ cũng nuôi con qua đường ấy!
Đủ tháng, đủ ngày con lớn dậy
Mẹ cắt ruột mình để rốn lại cho con
Từ đó con mang rốn vào đời
Mang theo cả nỗi đau và niềm hạnh phúc
Có hạnh phúc nào không bắt đầu vào nỗi đau?
Có nỗi đau thì niềm hạnh phúc mới dịu vợi
Ai cũng có một quê hương!
Ai cũng có một nơi chôn nhau cắt rốn
Từ thưở lọt lòng “đỏ hỏn”
Ai cũng có một phần máu thịt để lại nơi đây!
Không nơi đâu sâu nặng hơn nơi nầy
Quê Hương
DÒNG SÔNG TUỔI MẸ
(1)Khi mẹ sinh con đã có dòng sông
(1)Khi mẹ sinh con đã có dòng sông
Dòng sông ấy đã chảy qua đời Mẹ
Tháng năm dài con sông dâu bể
Nắng dãi mưa dầm đời Mẹ gian truân
Từng gánh nước oằn vai,lưng còng vai nặng
Trún cho con ngụm nước quê mình
Tắm cho con khí linh của Ô lâu trường thuỷ
Mẹ hiền ơi muôn thuở ân dày
Khi nắng hạn khi mưa dầm
Khi nước lớn khi nước rong
Nước rong Mẹ còng lưng tát nước
Nước lớn lụt về Mẹ xuôi ngược lo toan
Thân cò lặn lội gian nan
Biển sông đời Mẹ cơ man nhọc nhằn
Mẹ thường bảo quê người chẳng đặng
Sông nước mình nghĩa nặng tình sâu
Thuở ấy bên sông ánh trăng vàng
Mẹ ngồi trải tóc khúc sông trăng
Sông trăng thổn thức lòng xao xuyến
Rộn rã bên đời một nét thơ
Cũng từ dạo ấy giửa hai bờ
Bên bồi bên lỡ vấn vương tơ
Ô lâu xanh thẳm mang tình Mẹ
Sông lại đêm về ôm bóng trăng
Bóng trăng xào xạc xao lòng Mẹ
In dấu duyên tình khúc sông trăng
Từ tình yêu ấy Mẹ sinh con
Khi Mẹ sinh con đã có dòng sông
Sông vẫn chảy đời sông bình lặng
Chỉ dạt dào khi mưa đổ triều dâng
Mẹ vẫn khổ khi con đông nhà khó
Có bao giờ được bình lặng như sông.
(2) Bến Ô lâu ai sầu ai thảm *
Mang nặng cuộc tình dĩ vảng mong manh
Chiều về nghiêng bóng đa xanh
Gió lùa sông vắng nắng hanh sông vàng
Trách chi một chuyến đò ngang
Ai về bên ấy bẽ bàng tình ai
Dặm dài bước một bước hai
Cây đa bến cộ sầu ai ai sầu?
Lững lờ con nước chảy ngang
Con cá bay nhảy rộn ràng mưa qua
Cá ơi ngọt nước canh cà
Quê hương ấm dịu mặn mà rau tương
Con trâu mẹp nước bên đường
Miệng cười nhai lại chút hương cỏ đồng
Ô lâu sông của dòng sông
Dòng sông tuổi Mẹ mặn nồng tình yêu
* Chuyện kể:Có chàng thư sinh xứ Nghệ vào Huế học thi,khi đi ngang qua sông Ô lâu trên chuyến đò ngang đã bén tình với cô lái đò.Khi công thành danh toại trở về bến xưa tìm lại người yêu thì người yêu đã chết sau bao ngày mòn mỏi đợi chờ.
Chương Trình Lễ Tang
Gia đình chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin
Chồng;NGUYỄN VĂN ĐẮC
sinh năm ất Dậu 1945
Quê Quán.Làng Văn Quỹ Xã Hải Tân,huyện Hải Lăng tỉnh
Quảng Trị
Đẫ từ trần vào lúc 20h ngày 25/10/2012 nhằm ngày
11/09/Nhâm Thìn
Hưởng thọ 68 tuổi
Lễ nhập quan vào lúc 14h ngày 25/10/2012 ngày 12/9/
Nhâm Thìn
Lễ thành phục vào lúc 16h30 ngày 25/10/2012 nhằm ngày
12/9/Nhâm Thìn
Lễ viếng Bắt đầu từ 17h ngày 25/10/2012
Lễ động quan vào lúc 8h ngày 29/10/2012 nhằm ngày 16/9
Năm Nhâm Thìn
TANG LỄ ĐƯỢC TỔ CHỨC
THEO NGHI THỨC CỔ TRUYỀN CỦA PHẬT GIÁO DƯỚI SỰ CHỨNG MINH CỦA HT THÍCH THIỆN
TẤN TẠI NHÀ RIÊNG DƯỜNG TRẦN HƯNG ĐẠOTHỊ XÃ QUẢNG TRỊ
Linh cửu được an táng tại quê nhà làng Văn Quỹ
Lễ hạ huyệt vào
lúc 11h ngày/10/2012 nhằm ngày 16/9/năm Nhâm Thìn
Trong lúc tang gia bối rối có điều gì sai sót kính xin
niệm tình tha thứ
TANG
GIA ĐỒNG KÍNH BÁO
TM
GIA ĐÌNH BÀ QUẢ PHỤ LÊ KIM LĂNG
NGÀY
25/10/2012. ẢNH VÀ VIDEO .NGUYỄN VĂN HIỀN
BẠN BÈ VIẾT VỀ ANH THUỞ ANH CÒN TẠI THẾ
Hoa xưa giờ vẫn tràn hương đọng
Dưới bóng Quê ươm những nụ đời
Anh thả ly tao vờn bến nắng
Giương cánh buồm thơ nối dặm dài
Trần Tư Ngoan Ngãi Giao
Thư pháp Lê Đăng Mành
NHỮNG HẸN HÒ THÔI ĐÀNH KHÉP LẠI
Xin trích đăng thơ phúng viếng vĩnh biệt ANH !
KHÓC ANH !
Kính viếng Anh Nguyễn Văn Đắc
Quê xưa lại gọi Anh về
Tôi cầm “cái rốn”mà nghe rạ rời...!
"Dòng sông Mẹ" cứ đầy…vơi
Thu giăng lệ ứa khóc người tài hoa.
Anh đành bỏ cõi người ta
Thả buông phiền lụy bước ra phương ngoài
Anh đi trăng gió u hoài
Ô Lâu ngậm bóng tôi ngồi khóc Anh.!...
Vĩnh biệt Anh
Lê đăng mành
Khóc tiễn
chữ trong ngoặc"là tựa đề thơ
của Anh ĐẮC.
Tiễn biệt anh
(Kính viếng hương linh anh NGUYỄN VĂN ĐẮC)
Một thuở lên non trồng mưa nắng
Gặt đám tang bồng nuôi chí trai
Một thuở ra khơi gom sóng lượn
Tám hướng sơn khê đỏ dấu hài
Hồn phơi mây ngủ trong vườn Đạo
Tâm kết hoa đơm giữa nhánh Đời
Hiếu Trung sau trước vầng dương chiếu
Nhân Nghĩa xa gần bóng nguyệt soi
Thân bệnh thu vàng xao lá úa
Tuổi cao cơn gió lạnh vai gầy
Cánh hạc tìm vui nơi xứ mộng
Ngơ ngẩn ai nhìn theo cánh bay
Mấy quyển văn thơ nằm thổn thức
Ngòi bút thiên tài lặng lẽ rơi
Văn Quỹ ngậm ngùi nhòa quê cũ
Ô Lâu sương trắng phủ sông dài
Anh có trong tôi từ dạo ấy
Nhói lòng chưa có phút bên nhau
Bây giờ ngôn ngữ thay dòng lệ
Kính tiễn người qua vạn nhip cầu .
LỄ THÀNH PHỤC
LỄ NHẬP LIỆM VÀO LÚC 14 GIỜ NGÀY 12/9 NHÂM THÌN 2012
ĐẠI ĐỨC THÍCH TỪ QUẢNG CHỦ LỄ PHỤC TANG
CON TRAI TRƯỞNG VÀ CHÁU NỘI ĐÍCH TÔN PHỤC KHĂN TANG
LỄ PHÁT TANG CHO CON CHÁU TRONG GIA ĐÌNH |
CHÙA CHƠN AN DO ĐẠI ĐỨC THÍCH TỪ CHÂU VÀ PHẬT TỬ PHÚNG VIẾNG
VÒNG HOA PHÚNG VIẾNG CHÙA CHƠN AN ĐÔNG HÀ
***************
LĂNG MỘ DƯỚI LÀ CỦA ÔNG BÀ NÔI
LĂNG MỘ DƯỚI LÀ CỦA ÔNG BÀ NÔI
LĂNG MỘ THÂN PHỤ VÀ THÂN MẨU NGUYỄN VĂN HIỀN
LĂNG MỘ THÂN PHỤ NGUYỄN VĂN KÌ NAM
LĂNG MỘ THÂN MẨU NGUYỄN VĂN KÌ NAM
LĂNG MỘ THÂN PHỤ VÀ THÂN MẨU NGUYỄN VĂN TỊNH VÀ NGUYỄN VĂN LỰC
LĂNG MỘ CÔ RUỘT NGUYỄN THỊ VIỄN
LỄ TRIỆU TỔ HỌ NỘI TẠI LÀNG VĂN QUỸ
HỌ NỘI ĐI LỄ VIẾNG
XE ĐƯA TANG QUA CẦU CÂU NHI
LỒNG BÀI HÁT VĂN QUỸ QUÊ TÔI NHẠC VÀ LỜI CỦA NGUYỄN VĂN SỶ
VÀ BÀI CÁT BỤI CỦA TRỊNH CÔNG SƠN
MẸ ĐÓN CON VỀ
THƯƠNG CON BAO NỖI ĐOẠN TRƯỜNG
XE TANG CHUYỄN BÁNH TRÊN ĐƯỜNG VỀ QUÊ
SÁNG NAY MẸ ĐÓN CON VỀ
TỪ NAY "CÁI RỐN" ĐÃ VỀ VỚI NHAU(*)
MẸ ĐƯA CON BƯỚC QUA CẦU
VỀ ĐÂY ĐOÀN TỤ THEO HẦU MẸ CHA
**************
Ngày 16/9 Nhâm Thìn ngày 29/10/2012
(*)Bài thơ Cái Rốn của Nguyễn Văn Đắc
Thơ Nguyễn Văn Hiền
**************
Ngày 16/9 Nhâm Thìn ngày 29/10/2012
(*)Bài thơ Cái Rốn của Nguyễn Văn Đắc
Thơ Nguyễn Văn Hiền
BÀ CON Ở TRONG LÀNG ĐẾN VIẾNG
LỄ HẠ HUYỆT
ĐOẠN PHIM LỄ HẠ HUYỆT
CON CHÁU LỄ TẠ KHI AN TÁNG XONG
CÚNG TẠ THỔ THẦN VÀ MỞ CỬA MỘ NGÀY 18/9/NHÂM THÌN 2012
QUAY PHIM VÀ ẢNH NGUYỄN VĂN HIỀN
ĐƯỜNG VỀ QUÊ MẸ
LƯƠNG ĐIỀN RẺ TRÁI ĐI VỀ(*)
QUA ĐÒ BA BẾN (**)VỀ QUÊ MẸ HIỀN
NƠI ĐÂY AN GIẤC NGỦ YÊN
BÊN CHA GẦN MẸ KHÔNG PHIỀN ĐẾN AI!
********
EM ĐI TUỔI TRÒN SÁU TÁM(***)
ĐỂ LẠI CON THƠ,VỢ YẾU,CHÁU HIỀN
HAI CON (****)CHỒNG VỢ CHƯA YÊN
EM ĐÀNH ĐỂ LẠI LỜI NGUYỀN NĂM XƯA
**********
KHÔNG LỜI TỪ BIỆT NGƯỜI THÂN
ĐI XA MUÔN DẶM THEO CHÂN MẸ HIỀN
DÒNG SÔNG TUỔI MẸ NẰM YÊN(*****)
Ô LÂU VẪN CHẢY NỖI NIỀM XÓT XA!
**********
TỪ NAY LÌA CỎI TA BÀ
TÌM VỀ CỎI PHẬT MUÔN HOA ĐÓN CHÀO
QUÊ HƯƠNG THÂN THIẾT BIẾT BAO
GIỬA LÒNG ĐẤT MẸ DẠT DÀO YÊU THƯƠNG.
***********
ĐI XA MUÔN NẼO NGHÌN TRÙNG
GẶP NHAU TRONG MỘNG LÚC CÙNG NGỦ SAY
CUỘC ĐỜI BAO NỖI ĐẮNG CAY
ANH EM XA CÁCH GIÃI BÀY VỚI AI?
***********
TRONG MƠ ĐÔI MẮT U HOÀI
VẪN NGÂM VẪN HÁT NHỮNG BÀI THƠ XƯA
CÙNG NHAU ĐI SUỐT BỐN MÙA
TỈNH GIẤC CHỈ THẤY GIÓ LÙA QUA SONG
************
Thơ Nguyễn văn Hiền
(*) Năm nay nhà thơ 68 tuổi
(**)Ngả ba làng Lương Điền xã Hải Sơn trên đường về làng Văn Quỹ
(***) Ngày xưa chưa có cầu Lương Điền.Câu Nhi vào những năm 1963 trở về trước đây là bến đò đưa ba bến, Chợ Câu Nhi đưa qua Mỹ Xuyên,Rẻ qua làng Lương Điền rồi về lại chợ Câu Nhi
(****) Còn lại Nguyễn Lê Ái Vân và Nguyễn Lê Văn Vinh chưa có gia đình
(*****) Tác giả bài thơ Dòng Sông Tuổi Mẹ
Ngày 18 tháng 09 năm Nhâm Thìn(ngày 01/11/2012
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU- XIN CHIA BUỒN CÙNG ĐẠI GIA ĐÌNH ! NAM MO TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI DA PHAT
Trả lờiXóaThay mặt CHỦ BÚT VÀ TANG QUYẾN cám ơn nghệ sỹ nhiếp ảnh!
XóaQúy chúc THÂN TÂM THƯỜNG LẠC.