Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

KÝ ỨC MỘT THỜI ĐÁNG NH Ớ

KÝ ỨC MỘT THI ĐÁNG NH
 Năm 1958 tôi theo học cấp một tại trường làng, thời gian nầy ở xã Hải Văn củ thời Ngô Đình Diệm riêng làng Câu Nhi thuộc xã Hải Nhi đã có trường công lập.Giáo Xứ họ Kẻ Văn mở một ngôi trường cũng rất bề thế vào thời bấy giờ vào khoảng đầu thập niên 50 của th ế kỹ trưc lúc tôi lớn lên đã có trường rồi dạy cho học sinh ba làng, làng Văn Quỹ và làng Văn Trị thuộc khu vực xã Hải Văn, Làng Hưng Nhơn thuộc xã Hải Kinh nay là Hải Hòa và có một số Học sinh làng Hòa Viện thuộc xã Phong Bình tỉnh Thừa Thiên.
Nhớ lại những năm theo học ở trường Mẫu Tâm phải theo nghi thc của nhà trường buổi sáng đầu giờ học sinh phải vào nhà thờ đọc kinh xong mới vào học, mổi ngày học hai buổi đến chiều vào làm lễ khi tan trường cứ đều đặn như thế .Giáo án của ban giám hiệu về việc dạy học sinh được áp dụng rất nghiêm các học sinh nghỉ học nhiều,nhác học điểm thấp đều bị phạt rất nhiều hình thức,buổi sáng đầu tuần chào cờ xong phải quỳ giửa sân dưới đầu gối có miếng xơ mít nên rất đau không được ngồi, lười học cuối tuần phải đeo sau lưng hai chử Nhác Học lúc về nhà và sáng mai phải đeo sau lưng về trình diện tại trường để các Chị kiểm tra ,nhờ những kỷ luật như vậy nên học sinh không dám chơi bời lêu lổng và thành quả của sự học tập rất tốt,trong nhà trường Chị hiệu trưởng c một học sinh viết chđẹp phụ đạo viết trên bảng cho học sinh viết theo lúc đó tôi còn nh anh Đ Bá Chính là người vừa lp trưởng vừa kiêm luôn công việc nầy.
Về trang phục có đâu được như ngày nay áo quần Mẹ sắm cho được một bộ quần xanh áo trắng khi chào cờ đầu tuần còn bình thường đi học thì bận áo quần rất sơ sài thậm chí không có dép nửa đi chân đất năm nầy qua năm khác,vở học chỉ vài cuốn để viết chính tả và làm bài kiểm tra chủ yếu là phải thuộc tất cả các bài đã được học qua,cặp đựng sách vdùng bao đệm của người dân làng Phò Trạch đan bán có người không có phải kẹp sách vở mang theo thôi,tôi còn nh hồi đó học xong lp v lòng rồi được theo học t lp,ba,tư,năm,nhì,nhất ( năm cui cấp là lp nhất)
Năm nào các Chị cũng t chc cho các học sinh lp nhất tc là năm cuối đi thi tại trường công lập tại xã Hải thọ thuộc trung tâm huyện lỵ Hải Lăng cùng  thi với học sinh các trường công lập trong toàn huyện,Năm nào học sinh của trường cũng đ rất cao có năm 100% học sinh thi đậu chúng ta mới thấy giáo án của nhà trường giảng dạy rất chuẩn theo kế hoạch của Ty Giáo Dục t ỉnh Quảng Trị.Thi xong Những học sinh đã tốt nghiệp cấp được các chị t chc cho đi tham quan ở Biển mỹ thũy tối lên ở lại nhà th Hội yên nơi LM:Đ Bá Ái người quê giáo x Kẻ Văn quản nhiệm ở lại một đêm ngày mai các chị cho đi viếng nhà th La Vang đến chiều có xe đưa học sinh v lại trường Mẫu Tâm, sau khi t ốt nghiệp xong anh em tùy theo điều kiện của gia đình, có người qua học trường ưu Điềm bên kia sông có người được vào các trường ở Huế theo học cấp trung học có người không có điều kiện ở nhà giúp gia đình.
Ngôi trường Mẩu Tâm làng Văn Quỹ đã gắn kết với lứa tuổi của chúng tôi từ khi còn trẻ nhưng rất tiếc là ngôi trường chỉ còn trong hoài niệm mà thôi,đến khi chiến tranh xẩy ra ngôi trường đã bị san bằng chỉ còn là những đống gạch vụn không có một tấm hình nào để giử cho đến bây giờ kể cả Giáo xứ Kẻ Văn cũng không có.
Đến khi chiến tranh xẩy ra trong giai đoạn từ 1965 đến 1968 ngôi trường đã bị san bằng .Nh lại những c một thời ở tại quê hương hôm nay người trường Mẫu Tâm của Giáo xứ Kẻ Văn không còn nửa lứa tuổi như đàn anh học trưc và như chúng tôi không lúc nào quên được mái trường thân yêu nầy./.

Nguyễn Văn Hiền viết nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam

2 nhận xét:

  1. Đọc bài viết rất hay, cảm thấy kỷ niệm ngày thơ ấu ùa về trong ký ức. cảm ơn anh Hiền.

    Trả lờiXóa
  2. Đọc bài viết rất hay, cảm thấy kỷ niệm ngày thơ ấu ùa về trong ký ức. cảm ơn anh Hiền.

    Trả lờiXóa